Tuyết Liên thoáng trầm ngâm, im lặng hồi lâu. Lời sư phụ nàng nói không phải không có lý, việc tỷ thí thật sự cũng không cần quá gấp gáp. Nhưng những lời nàng nói trước đó, về việc sẽ gả mình cho bất cứ ai đánh bại được Thiên Băng Kiếm sau lễ Phúc Hoa vốn đã được truyền đi. Thêm nữa, lần giao thủ trước, trước mắt hơn hai trăm môn hạ của Lam Nguyệt Cốc – nàng đã thua hắn. Việc này khiến những đệ tử trong cốc bắt đầu ồn ào bàn tán. Quả thực, hắn rất mạnh, nàng đã dùng tới mười phần chân lực thi triển Thiên Băng kiếm, ấy vậy mà cuối cùng lại bị hắn lất ngược thế cờ vào lúc cuối. Nàng thực sự đã thua hắn, chỉ có điều, dường như sau trận đấu ấy, hắn hoàn toàn chỉ là một phàm nhân. Nàng cho rằng một chú ngữ cổ nào đó đã giúp hắn có sức mạnh trong phút chốc như vậy. Nàng cũng đã từng nghĩ về lời mình nói, về việc thành gia thất. Chỉ có điều, nàng xưa nay chỉ thích dùng kiếm, còn hắn ta dùng cung tiễn. Nàng mong muốn ý trung nhân phải có cùng chí hướng, cùng sở thích với mình. Không quan trọng dung mạo hắn ra sao, tính cách cùng vị thế trong tu chân giới thế nào. Chí ít, y cũng phải là người am hiểu về kiếm thuật. Nàng không thể thua, bởi nàng vẫn còn có ý nguyện chưa thực hiện được. Đó là được tỉ thí với chủ nhân thanh Hắc Kiếm, với lang quân của Kỳ Dao…
Vương Phác Thiên thấy nàng im lặng không nói, lão hơi cau mày mà lắc đầu. Ngô
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6674/chuong-89-bua-may.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.