Tiêu Dao vương giờ khắc này trên mặt là một tầng sương lạnh
” Tiêu nhị tiểu thư, trên thuyền bản vương ko có quần áo nữ tử, ngươi bị ướt như vậy để lâu sẽ dễ bị nhiễm lạnh, bổn vương sẽ sai người dùng thuyền nhỏ đưa ngươi về.
“
Thanh âm thanh lãnh, trong phút chốc đã làm nội tâm Tiêu Vận triệt để đông cứng.
Hoàng Bắc Nguyệt cười thầm, Tiêu Vận a Tiêu Vận, ngươi đừng trách tại sao ta lại hại ngươi, là do ngươi từ nhỏ luôn bắt nạt Hoàng Bắc Nguyệt nên ta chỉ trả thù thay cô ấy thôi.
Vẫn theo như cũ, nàng đưa áo khoác của mình cho Tiêu Vận mặc còn nàng ta thì bị mất mặt liền lên thuyền nhỏ ly khai.
Còn nàng thì đơn nhiên nhận được Bách Luyện Kinh của Độc Cô Dược Thánh, quyển sách này đã giúp nàng không ít khi nàng gặp khó khăn lúc trước nha.
Sau đó Tiêu Dao vương sai người chuẩn bị cơm nước, mấy người quây quần lại, vừa nghe tiếng mưa rơi róc rách ngoài cửa sổ, vừa nâng cốc cười nói.
Sau khi cơm nước no nê thì thời gian cũng đã quá ngọ, ánh tà dương cuối chân trời dát lên mặt hồ một tầng kim quang lóng lánh.
Mưa phùn cũng đã tạnh, trên mặt nước phù quang lưu chuyển, kiều diễm mê người.
Hoàng Bắc Nguyệt từ trong khoang thuyền đi ra, nhớ là Phong Liên Dực ở đây nên ra nói chuyện với hắn một chút.
Phong Liên Dực đang nghiêng người dựa vào mép thuyền, nhìn mặt hồ đến xuất thần.
Nghe được tiếng bước chân, Phong Liên Dực quay đầu lại, ánh mắt mênh mông nhìn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-cai-menh-pha-menh-nguoi/861/chuong-78-loi-hua-cho-5-nam-sau.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.