Trận thi đấu luyện đan sẽ diễn ra sau hạng mục tổ đội hai ngày.
Cố Ngữ Yên cũng có thời gian thong thả nghiên cứu thêm vài thứ.
Hạng mục thi đấu liên quan đến luyện đan, đương nhiên Vô Hội Trưởng là người tích cực, hăng hái nhất.
Mới sáng sớm, Vô Phong đại sư đã chạy đến Cố phủ làm khách, ăn sáng uống trà.
Mà lúc lão nhân gia đến thì Cố Ngữ Yên vẫn còn đang ở trong không gian huyễn tưởng tu luyện.
Mọi người đều cho rằng nàng mệt mỏi đang nghỉ ngơi nên cũng không đến gọi.
Vô đại sư đành kéo bằng hữu già Cố Nguyên đi đánh cờ giết thời gian.
“Lão Cố, năm nay đại hội Tứ Quốc hehe rất là đặc sắc.”
Cố gia chủ nhìn vẻ mặt đắc ý mười phần của Hội Trưởng Công Hội Luyện Đan Sư thì bĩu môi.
“Lão độc thân, ông đắc ý cái gì cũng không phải ông tham gia tỷ thí.”
“Uầy, năm năm rồi mới lội ngược vòng ngoạn mục như vậy, đợi đến hạng mục luyện đan cả Bắc Nguyên quốc, Thủy Hòa quốc và Triều Dương quốc đều phải kinh ngạc đến rớt hàm.”
Cố Nguyên chép miệng, bày ra dáng vẻ thở dài, thương xót.
“Nha đầu Ngữ Yên có hai lão tổ phụ như ông và lão Ngụy đúng thật là khổ mà.”
Vô Phong lập tức đáp trả.
“Có nội tổ phụ như lão già khó ưa ông chẳng lẽ sung sướng hơn sao?”
“Đương nhiên là tốt hơn.”
“Tốt hơn nhưng nha đầu Ngữ Yên vẫn là đến chỗ ta luyện đan, cùng ta bàn đan thuật.”
Cố gia chủ mở lớn mắt, tỏ vẻ ngạc nhiên.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1360/chuong-6-khe-uoc-linh-thu-dau-tien.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.