Cố Ngữ Yên sắc mặt đen như đít nồi, lão nhân này lại muốn gì nữa đây? Có đại sư nào như ông hay không? Hở tí là ôm chân nàng, nàng là tôn nữ kết nghĩa của ông cũng không phải mẫu thân.
-“Nha đầu, cháu gái ngoan, con tham gia Công Hội Luyện Đan Sư đi.”
-“Không muốn.”
-“Tại sao?”
-“Lười.”
Vô đại sư ngay lập tức đứng thẳng dậy.
-“Con không cần lo, cháu gái của Vô Phong ta không cần làm việc.
Các người nói có đúng không?”
Vô đại sư quét mắt nhìn đám người Lão Từ đang đứng ở một góc, từ nãy đến giờ.
-“Đúng, đúng.”
Bọn họ dám nói không đúng sao? Nhưng mà có thiên tài luyện đan như Cố Ngữ Yên gia nhập Công Hội Luyện Đan Sư Mạc Ly quốc có thể sẽ có một bước tiến lớn.
Cố Ngữ Yên nhướng mày, vậy việc nàng có tham gia Công Hội Luyện Đan Sư hay không cũng đâu có tác dụng gì? Không có việc giao cho nàng lại muốn nàng tham gia? Làm cảnh sao?
-“Nha đầu, con chỉ cần thỉnh thoảng đến Công Hội trao đổi kinh nghiệm luyện đan, nếu muốn có thể tham dự một số hoạt động của công hội, công việc chỉ có như vậy con thấy có được không?”
-“Vô tổ phụ, vậy chức vụ của con trong Công Hội là gì?”
-“Hội Trưởng nhé.”
Đám người Lão Từ nghe được lời này đồng loạt kinh hô.
-“Hội trưởng.”
Nghiêm chưởng quỹ biểu cảm bất lực, thật tình sao Hội trưởng lúc nào cũng tùy ý như vậy.
Cố Ngữ Yên mặc dù là thiên tài xuất chúng, tài năng yêu nghiệt nhưng cũng chỉ mới mười sáu tuổi,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1362/chuong-8-huy-co-lien-nhi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.