Cố Ngữ Yên bốc hỏa, nhìn chằm chằm Tiêu Huyền ánh mắt sát thủ, đằng đằng sát khí.
Mị Tam thoáng rùng mình, Cố tiểu thư, à không chủ mẫu tương lai thật đáng sợ.
Tiêu Huyền phát hiện trong ánh mắt nàng còn mang theo sự khó hiểu, hắn thản nhiên cười, ám muội nói.
-“Yên nhi, đêm nay ta sẽ đến thăm nàng, hiện tại ta còn có việc đi trước đây.”
Nói xong hắn trực tiếp phóng ra cửa sổ, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.
Cố Ngữ Yên biết có đuổi theo cũng không kịp nên mặc kệ, quay lại nhìn Mị Tam, tên này đứng ở đây từ nãy đến giờ, thật xấu hổ.
Nàng ho khan hai tiếng.
-“Mị chưởng quỹ, ta hôm nay đến Ngự Tiền lâu là muốn mang đan dược đến đấu giá.”
Vừa nói nàng vừa lấy ra một hộp gỗ đặt lên bàn.
-“Cố tiểu thư, đan dược này là??”
-“Khai Độc đan, đan dược cấp bảy.”
Mị Tam nhìn hộp gỗ, chậm rãi mở ra xem, là ba viên đan dược trung phẩm.
Hắn mỉm cười với Cố Ngữ Yên, thật muốn nhéo cặp má phấn nộn kia.
-“Cố tiểu thư, cảm phiền tiểu thư chờ một lát, đan dược phải thông qua kiểm định mới có thể mang lên đấu giá.”
Mị Tam bước ra khỏi phòng, lát sau y dẫn theo một lão nhân quay lại.
-“Cố…”
-“Khụ, khụ.”
-“Cố công tử, vị này là Lão Kiểm chuyên phụ trách việc kiểm định vật phẩm trước khi mang lên đấu giá của Ngự Tiền lâu.”
Cố Ngữ Yên gật đầu chào Lão Kiểm, nàng cảm giác so với tổ phụ thì lão nhân này còn lớn tuổi hơn.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1399/chuong-145-vu-thuong-xuan-chet.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.