Cố Ngữ Yên sau tắm rửa sạch sẽ, thay đổi xiêm y. Lam Khải vậy mà có mắt thẩm mỹ không tệ, chọn cho nàng một bộ y phục màu tím nhạt, thích hợp với nàng. Nhìn những đóa hoa phù dung trắng tinh xảo được thêu trên làn váy, đúng là người có tiền, chuẩn bị một bộ xiêm y đơn giản cũng mỹ đến như vậy. Chất lụa mềm mại, sờ thật có cảm giác, nhưng mà nàng vẫn là thích vuốt v e bộ lông trắng của Tiểu Hắc, Tiểu Bạch và Tiểu Hổ hơn.
Tiểu Hắc một thân y phục lam nhạt, chạy một mạch qua gian phòng của Cố Ngữ Yên.
“Chủ nhân, người ta không thích cái style này.”
Cố Ngữ Yên nhìn Tiểu Hắc một lượt từ trên xuống dưới, rõ ràng hình tượng mỹ nam mị hoặc quyến rũ lại biến thành một tiểu thịt tươi khả ái rồi, nhưng mà đôi mắt hồ ly vẫn tà mị như cũ, cảm giác vừa thánh thiện là vừa quỷ mị này, không tệ. Càng tốt, càng dễ thu hút ánh nhìn của người khác.
“Ta thấy không tệ, rất mỹ.”
“Nhưng người ta thích hắc y cơ.” Tiểu Hắc nũng nịu.
Cố Ngữ Yên vươn tay xoa xoa đầu an ủi tiểu hồ ly. Đúng lúc này có hạ nhân mang đồ ăn tiến vào. Tiểu Hắc lập tức chạy đến bên cạnh nha hoàn đang bê bát canh nóng hổi.
“Tiểu tỷ tỷ, để ta giúp tỷ nhé.” Vừa nói Tiểu Hắc vừa tươi cười khiến cô nương nhà người ta xuất hiện hai rạng mây hồng trên mặt.
Hạ nhân vừa lui ra ngoài, Tiểu Hắc và Cố Ngữ Yên liền lẳng lặng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1454/chuong-119-tieu-phuong-dai-thuong-co-thu-chu-tuoc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.