Tối hôm đó, đợi khi Tuyết Liên và lão Tiếu đi ngủ, Phá Thiên mới mở cuốn sách đó ra xem.
Có một thứ gì đó vô thức thôi thúc hắn mở cuốn sách ra đọc, khó nói rõ đó là gì.
Phá Thiên ngồi ngắm ngía cuốn sách hồi lâu, đọc tới đọc lui vài dòng chữ xiêu vẹo không rõ nghĩa, cũng nhìn tới nhìn lui bức ảnh mèo cào kia.
Chỉ là nhìn mãi nhìn hoài vẫn không thấy trong đây có gì đặc biệt.
– Người có căn cơ tinh thuần, cái này lúc nãy Tuyết Liên đã nói qua rồi.
Nếu xem xét kỹ thì ta đúng là người đạt tiêu chuẩn này.
Ta hiện tại chỉ là một võ giả, một võ giả tu luyện sức mạnh da thịt gân cốt, chưa từng tu luyện qua bất kỳ một loại pháp môn luyện khí nào.
– Thế còn tiếp theo thì sao? Tại sao lại không có gì được chứ.
Nếu đây là một pháp môn, thế thì tại sao có hình ảnh minh họa lại không có chú giải phía sau? Còn cả khẩu quyết tâm pháp nữa, chúng biến đi đâu hết rồi? Theo lẽ thường chẳng phải mọi loại công pháp đều tuân thủ trình tự như vậy hay sao? Sao cuốn sách này chỉ có nhiêu đây?
– Phải chăng ông lão kia lừa ta? Nhưng mà lừa ta thì có ích lợi gì cơ chứ? Tại sao lão không đi lừa đại tiểu thư Hàn gia kia đi? Lừa nàng ta có phải là đã kiếm được bộn tiền rồi không.
Phá Thiên suy đi nghĩ lại, nghĩ đến muốn nát cả óc mà vẫn không tìm ra lời giải đáp phù hợp.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tien-phap-dao-kinh/2530/chuong-30-suy-doan-tro-thanh-su-that.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.