Ba năm lại dần qua kể từ khi có thêm một thành viên mới, Băng Linh đã mười tám tuổi xinh đẹp động lòng người, Liên đệ cũng đã cao đến… ngang vai nàng, thật chậm lớn.
Duy chỉ con “mèo” kia ngược lại thật khủng khiếp.Gào!Nó to như một căn phòng, giờ này nào giống mèo nữa, ánh mắt hùng dũng, răng vuốt sắc lạnh, chỉ cần thở thôi cũng đủ dọa yêu thú xung quanh tái mét không dám vong động.Ắng!Đang bất chợt oai phong, tự nhiên nó “ắng” một cái vang, khiến vài con yêu thú núp xa xa khó hiểu.
Nhìn từ xa, chỉ thấy ba cái đốm nhỏ cùng một ít vật dụng đang ngồi trên lưng cự thú này.
Bọn yêu thú khác chỉ khó hiểu ở chỗ, tại sao đồ ăn nhân loại lại được cưỡi trên đầu, phải chăng cường giả luôn có ý nghĩ khác thường?“Rống cái gì, nhanh chạy tới tòa núi kia.
Trước khi trời tối không tới được thì đừng hòng cơm cháo!”Chập tối, hàn phong càng đậm.Trong một sơn động, bốn cái bóng ngồi vậy quanh đống lửa tàn, cho dù tu vi đã cao, chịu được lạnh, nhưng đây là thói quen khó bỏ.
Liên đệ thì đang dùng con dao nhỏ khắc gì đó lên mảnh gỗ, Liên lão thì ngồi im hớp hớp rượu nóng đồng thời quan sát hai đứa cháu nhỏ, Băng Linh thì hì hục ghi ghi chép chép, thi thoảng còn bôi bôi đầu bút vào bộ lông mềm mại của con mèo lười bên cạnh.Hồng hoang yêu thú dũng mãnh buổi sáng giờ thu lại bé đúng bằng hai nắm tay, ngồi ủy khuất hiến dâng bộ lông mượt mà để lau mực, thỉnh
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tranh-minh/356/chuong-40-o-lai-qua-dong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.