“Không thể.
” Diệp Tinh liếc mắt nhìn Khương Lâm một cái, không chút do dự lắc đầu cự tuyệt.
Kiếm Sinh Mệnh ở bên trong nhẫn không gian, dĩ nhiên hắn không thể nào lấy ra được.
Khuôn mặt Khương Lâm cứng lại, tiếp đó vừa cười vừa nói: “Diệp Tinh, cậu đừng có keo kiệt như vậy chứ, hiện tại Kiếm Sinh Mệnh đã bị cậu nhận chủ rồi, chúng tôi cầm thì cũng không có tác dụng gì, có cướp thì cũng vô dụng, chỉ là nhìn một cái thôi.
“Diệp Tinh liếc nhìn Khương Lâm một cái với ánh mắt kỳ quái, nói: “Tôi và anh rất quen thân sao? Đồ của tôi tại sao phải cho anh xem?”Hắn không cho Khương Lâm một chút mặt mũi nào.
“Cậu! ” Nghe vậy, sắc mặt Khương Lâm có chút khó coi.
Những người khác lại nhìn hai người Diệp Tinh và Khương Lâm với vẻ hứng thú, một người là kỳ tài kinh doanh, một người là công tử của tập đoàn đỉnh cấp, đều rất có mặt mũi.
“Có cái gì xuất hiện! ” Đang lúc Khương Lâm muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên có âm thanh ngạc nhiên vang lên.
Lúc này, khi đánh vào một chỗ của Hoa Thảo sơn, nó liền ầm ầm sụp đổ xuống, tiếp đó bên trong vậy mà xuất hiện ba quả màu đỏ rực, lớn bằng trứng chim, có hình dạng giống trái cây, kỳ lạ chính là, quả trái cây màu đỏ này giống như là quả được kết quả từ trên cây vậy, vô cùng tươi sáng, không bị khô quắt một chút nào.
“Đây là! Hồng Linh quả?” Nhìn thấy quả này, Diệp Tinh sửng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/trieu-hoan-thien-co-quan-hung-tai-di-gioi/1953/chuong-201-than-phan-bai-lo-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.