Trương Dương cười nói: “Mặc dù tôi không biết cô ta là ai, nhưng tôi biết cô ta dựa vào quan hệ mà vào đó.
”Anh ta nhìn hai người trước mắt, giống như nhìn hai con cừu ngây thơ không biết gì.
“Ngốc nghếch đứng đây đợi có tác dụng gì? Không biết những người có quan hệ đặc biệt đã vào trong phỏng vấn rồi hả, người có quan hệ trong đoàn làm phim, và người có quan hệ với phó đạo diễn, còn có thực tập sinh một vài công ty lớn huấn luyện, trực tiếp tặng cho đoàn làm phim, đoán chừng các cô xếp hàng còn chưa phỏng vấn được mấy người, đoàn làm phim đã chọn xong người rồi.
” Trương Dương nhàn nhạt nói.
“Vậy phải làm thế nào?” Tôn Duyệt Hàm nghe vậy, trong lòng vô thức nổi lên lo lắng.
Không nhịn được hỏi.
Trương Dương cười nói: “Vậy tất nhiên phải tìm quan hệ, cô không tìm quan hệ ai thèm nhận cô? Có một câu nói như thế nào nhỉ, gần quan được ban lộc, tôi quen một người làm trong《 Cửu Thiên Chi Hạ 》, tôi nói với cậu ta một tiếng, tối nay ăn bữa cơm, các cô kéo quan hệ với cậu ta một chút, sau đó tất nhiên sẽ có cơ hội.
”Thấy Trương Mộng và Tôn Duyệt Hàm trước mặt tuổi chưa tới hai mươi, ngây thơ không biết gì, anh ta quan sát một lúc lâu mới đi tới, những nữ sinh trẻ lòng ôm giấc mộng diễn viên như vậy, đúng là thời điểm dễ lừa nhất.
“Ăn cơm tối? “sắc mặt Tôn Duyệt Hàm thay đổi, mặc dù cô không hiểu biết nhiều
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/trieu-hoan-thien-co-quan-hung-tai-di-gioi/1961/chuong-202-chan-dong-lon.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.