Đêm đến, trong phòng vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Triệu Bân một tay cầm bản đồ kho báu, một tay cầm đèn, lại tìm kiếm một hồi.
Khác với lúc trước, lần này hắn cầm đúng chiều của bản đồ kho báu rồi.
Giờ này nghĩ lại, không khỏi ho khan một tiếng.
Chẳng trách lúc trước không tìm thấy, cầm ngược bản đồ mà tìm thấy mới lạ đấy.
“Vực Ô Long”.
Không biết lúc nào, hai mắt hắn lóe lên ánh sáng, nhìn đi! Cầm đúng bản đồ thì tìm thấy thật, cách thành Vong Cổ không xa, ước chừng năm trăm dặm.
“Làm ta tìm mãi”.
Triệu Bân mỉm cười, sau khi phân biệt xong mới cất bản đồ kho báu đi.
Đã có quyết định thì ngày mai sẽ đi.
Trước khi đi, hắn phải mang theo một cái bao tải to, ừm, để đựng ngân lượng.
Rắc rắc!
Đúng lúc này, hắn đột nhiên nghe thấy tiếng sột soạt từ trên mái nhà vọng xuống.
Hiển nhiên, bên trên có người.
Triệu Bân lặng lẽ xách bình rượu lên, tiện thể liếc mắt nhìn linh châu trong lòng mình, thấy nó lóe lên ánh sáng màu xanh, ắt hẳn là cảnh giới Chân Linh.
Hắn nhanh chóng thấy một miếng ngói được cạy ra.
Sau đó là một làn khói xanh từ bên ngoài bay vào, tỏa ra mùi hương mê hoặc, nhưng là khói độc, còn là loại độc rất bá đạo, hít vào thì đầu óc quay cuồng.
“Định giết người đây hả!”
Triệu Bân thầm nghĩ, nốc một ngụm rượu như không có chuyện gì xảy ra, thú hỏa trong cơ thể dồi dào rót
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4375/chuong-94-mot-dem-nao-nhiet.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.