*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thức ăn nhanh chóng được bày lên. Bầu không khí của bữa tiệc này hơi kỳ cục. Ngưu Oanh thì tốt rồi, ngồi xuống là ăn ngay, không hề khách sáo hay nghĩ mình là người ngoài. Triệu Bân cũng thế, hắn chỉ biết ăn thôi. Những người khác chẳng có mấy tâm trạng ăn uống, ai nấy nhìn chằm chằm vào tên mập. Ví dụ như Lỗ Mãng và lão Tôn thì băn khoăn không biết tên mập này là “loại” gì, còn ánh mắt của ông già mặc áo vải thô thì thâm sâu hơn nhiều. “Huyết mạch đặc biệt!” Với kinh nghiệm của ông ta, ông ta vẫn chưa nhìn được hắn ta thuộc loại truyền thừa nào. Ánh mắt của nhóc ham tiền cũng không kém phần thâm sâu. Từ khi ngồi xuống, cô nhóc này đã chống cằm bằng cả hai tay, chăm chú nhìn Ngưu Oanh. Cả hai cùng có huyết mạch đặc biệt nên chắc hẳn cảm ứng nhau theo một cách quái dị nào đó, tên mập đen thui này tuyệt đối không phải người bình thường, lai lịch không tầm thường. “Nghe nói, bố vợ ngươi mừng thọ mà ngươi tặng một cái bô!”
Đây là phán đoán của ông ta về Ngưu Oanh, hắn ta đen thùi lùi không phải do phơi nắng, chắc hẳn bẩm sinh đã có, ắt phải liên quan tới huyết mạch, thế nhưng có lẽ cũng chưa thức tỉnh hoàn toàn.
Một tay Ngưu Oanh cầm đùi gà, một tay cầm bình rượu, ăn đến mức
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4367/chuong-93-nhiem-vu-moi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.