*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Người đó đương nhiên là Triệu Bân, hắn lại hùng hục chạy ngược về, không nói hai lời, cõng nữ thích khách lên lưng rồi chạy. Khỏi phải nói chứ, khi bị ép tới đường cùng, tiềm lực của con người không có giới hạn. Ví dụ như tên này, lúc trước đi tìm quả dại còn lung lay như sắp đổ. Thế mà bây giờ, dù phải cõng thêm một người khác, hắn không những chạy được, mà còn chạy nhanh hơn thỏ. “Tại sao lại cứu ta”, nữ thích khách khẽ hỏi. “Vì ngươi đẹp chứ sao!”, Triệu Bân vừa độn thổ vừa trả lời. “Thiếu chủ!” Người này có tu vi không hề yếu, chắc hẳn đã ngửi thấy chân nguyên nên đang lao về hướng này, tiếng gió thổi vù vù. Nghe vậy, tiềm lực của một người nào đó lại được kích thích. Trong rừng cây, hắn giống như một cái bóng đen, thoăn thoắt lao đi. Không phải chém gió đâu, chính bản thân hắn cũng không biết tại sao mình cõng theo một người mà vẫn có thể chạy nhanh đến thế. “Bỏ ta xuống đi!”. Nữ thích khách lẩm bẩm. “Bám chắc vào nhé!”
Khi hắn đang nói chuyện thì tiếng hô ở đằng sau lại vang lên, đã vậy khoảng cách càng lúc càng gần.
Triệu Bân còn chưa nói dứt câu đã bước hụt, hay nói cách khác, dưới chân hắn có một cái hố, à không, không phải hố, chắc hẳn là miệng giếng, cũng không đúng, nó
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4393/chuong-58-truong-lao-danh-du.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.