Ông già mặc vải thô tìm đến một tòa tiểu lầu tĩnh mịch.
Triệu Bân vốn muốn nói chuyện với ông ta, nhưng nghĩ thế nào lại thôi, hôm nay không phải chỉ cần diễn xuất, mà còn phải đánh đòn tâm lý, không nên quá vội vàng tiến tới.
“Tên nhóc này sao lại không hiếu kỳ chút nào nhỉ?”
Thấy Triệu Bân không đi theo, ông già mặc vải thô lẩm bẩm.
Cần phải biết, ông ta là một võ tu cảnh giới Huyền Dương, tên tiểu bối này lẽ ra phải chạy lại nịnh nọt ông ta mới phải, nếu như hắn khiến cho ông ta vui, có khi ông ta còn thưởng cho hắn một số bảo vật.
Triệu Bân thì hay rồi, không hề tỏ ra hứng thú một chút nào.
Chỉ có điều, cẩn thận suy nghĩ một lát thì ông già mặc vải thô cũng bình thường trở lại.
Vị lão tiền bối đáng sợ dạy ra đồ nhi này, tám chín phần chính là sóng to gió lớn, còn như ông ta cho dù có cảnh giới Huyền Dương đi chăng nữa thì chẳng qua cũng chỉ là một khúc lạch ngầm mà thôi.
Không lâu sau, Triệu Bân trở về cửa hàng binh khí.
Khi đi ngang qua tòa tiểu lầu, hắn cũng có ngó nghiêng một chút, nhưng sau đó liền quay về phòng bên cạnh khóa cửa, hồi lâu cũng không thấy đi ra.
“Thật là chịu nổi cảnh tĩnh mịch”.
Ông già mặc vải thô thở dài, ông ta là võ tu cảnh giới Huyền Dương, cũng không thể tự chạy đi tìm một tên nhóc cảnh giới Ngưng Nguyên nói chuyện phiếm! Làm như vậy thì
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4400/chuong-59-ha-guc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.