“Kiếm này cứng thật”.
Ông già mặc áo vải thô than nhẹ, cầm trong tay, lật đi lật lại.
Ánh mắt ông ta thâm sâu vô cùng.
Đừng nghĩ kiếm này không ra gì, nhưng chất liệu tạo ra nó tuyệt đối không tầm thường.
Ông ta nhìn kỹ, ánh mắt bất ngờ vô cùng.
Trời đất ơi, kiếm này được làm từ vẫn thiết đó, trên kiếm còn có đường vân kìa, tức là vẫn thiết từ bên ngoài.
“Sư phụ ta tặng đó”.
Triệu Bân mỉm cười, nói câu nào cũng phải nhắc đến sư phụ.
“Ừ, cũng được”.
Ông già mặc áo vải thô ho khan một tiếng, âm thầm nghĩ, lão tiền bối đó thật sự thương yêu đệ tử quá mà.
Vẫn thiết rơi từ trên trời xuống, nói tặng là tặng, thật sự hào phóng quá đi!
Triệu Bân không nói gì, chỉ chuyên tâm tôi luyện binh khí.
Ông già mặc áo vải thô liền thấy lúng túng, binh khí không vỡ ra thì sao không lúng túng cho được!
Ông ta thật sự rất thích kiếm Long Uyên.
Không phải nói điêu chứ, nếu là cảnh giới Ngưng Nguyên bình thường, ông ta sẽ cướp ngay! Nhưng Triệu Bân thì, thôi vậy.
Không phải ông ta sợ Triệu Bân, mà là sợ sư phụ của Triệu Bân kìa! Dám ỉ lớn bắt nạt nhỏ, vị lão tiền bối đó chắc chắn sẽ cho ông ta một bài học mất.
Căn phòng lại rơi vào yên tĩnh.
Ông già mặc áo vải thô đứng dậy, chắp tay đi về phía Triệu Bân, nhìn phương pháp tôi luyện binh khí của Triệu Bân.
Động tác cực kỳ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4414/chuong-65-giao-dau-voi-phap-su.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.