“Đốt đốt đốt!”
Lời nói của Nguyệt Thần, đương nhiên Triệu Bân phải nghe.
Hắn dùng đến thú hỏa, bao trùm chiếc áo cà sa.
Chất liệu của áo cà sa này quả thực rất kỳ lạ.
Thú hỏa bá đạo và đen kịt, thế nhưng nhất thời không thể khiến nó bắt lửa.
Xem ra nó không chỉ có thể tránh tà mà còn chống cháy nữa?
Phải mất tận một khắc, nó mới bắt đầu bốc cháy.
Dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, áo cà sa hóa thành tro tàn, từng tấc từng tấc một.
Cứ mỗi khi áo cà sa cháy được một tấc, tên này lại đau lòng thêm một phần.
Nếu là dăm ba ngàn lượng thì đành thôi, chứ mẹ kiếp, cái áo này mười vạn lượng đấy! Để mua được nó, hắn dồn hết tích lũy của mình vào rồi.
Ơ?
Áo cà sa cháy hết, nhưng có một vật còn sót lại.
Hóa ra là một chữ “Vạn” (卍) tỏa ra ánh sáng màu vàng kim lấp lánh, dù áo cà sa đã cháy hết nhưng nó vẫn lơ lửng trên không trung.
Nhìn qua thì rất bình thường, phải quan sát kỹ mới thấy được điểm phi phàm của nó.
Trong mơ hồ, dường như hắn có thể nghe được thứ âm thanh rất huyền ảo, giống như khúc nhạc thần cổ xưa, khiến lòng hắn hoảng loạn.
“Đây chính là Độn Giáp Thiên Tự!”, Nguyệt Thần thong dong nói.
“Độn Giáp Thiên Tự?”, Triệu Bân gãi đầu, mặt mày hiếu kỳ: “Lai lịch thế nào?”
“Độn Giáp Thiên Tự xuất phát từ Độn Giáp Thiên Thư, nếu tập hợp đủ Độn Giáp Thiên Tự có thể triệu hồi Độn Giáp Thiên Thư.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4457/chuong-193-trong-nha-co-mo-vang.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.