*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đấu giá đan dược, Doãn Hồn ngừng lại. Đan Tố Cốt thuộc về Lâm Tà. Đừng nhìn hắn ta tỏ vẻ điềm tĩnh, chứ trong lòng thật ra đã mắng Doãn Hồn hàng trăm ngàn lần rồi. Chỉ vì cái tên này mà hắn ta đã tốn mất thêm mấy vạn lượng. “Chín vạn lượng!” Cũng phải thôi, càng là vật hiếm thì càng đáng quý mà. “Yên lặng nào”. Ở trên đài, Huỳnh Nham đã thu lại đan Tố Cốt một vân, đưa vật phẩm thứ ba ra. Là một cuốn sách cổ. Hoặc là một cuốn bí tịch thuộc về kiếm pháp, cấp bậc không thấp. Các sản phẩm đem ra bán đấu giá phải là tinh phẩm. Đấu giá bí tịch cũng rất máu lửa, ai cũng gào ầm lên, đến mức mặt đỏ tai hồng. Chỉ lơ đãng một chút là mất ngay, toàn lầu đấu giá tràn ngập tiếng mắng chửi. “Còn kém xa kiếm quyết Thiên Lôi”. Triệu Bân mở mắt ra rồi lại nhắm mắt, hắn không thiếu kiếm pháp hay bí tịch, trong đầu có một vị thần, thiếu gì thần thông mà phải mua chứ. Bí tịch đã có chủ, chốt bảy vạn lượng. Người có được bí tịch kiếm pháp là Doãn Hồn, thiếu chủ Hắc Viêm. Lâm Tà không tham gia vào tranh đấu.
Tiếng tặc lưỡi vang lên, chỉ một viên đan dược nho nhỏ, giá khởi điểm còn không bằng đao vàng, cuối cùng giá chốt lại cao hơn đao vàng.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4461/chuong-52-tim-cho-dua.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.