Bên dưới, Hắc Bạch Vô Thường cùng lão già đều đang thầm nguyền rủa.
Hai kẻ kia đã bị giết rồi, ngươi có thấy không?
“Lão cẩu, để mạng lại”.
Triệu Bân bỏ qua Hắc Bạch Vô Thường, một đường xông vào sơn động, lão già lưng gù không chịu yên, vẫn luôn dùng kim sắt chọc vào con rối gỗ, khiến cho hắn vô cùng đau đớn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Sau khi xông vào trong sơn động, không còn thấy Triệu Bân nữa, chỉ còn lại tiếng ầm ầm.
Không cần nhìn cũng biết Triệu Bân và lão già lưng gù đang chiến đấu bên trong sơn động.
Cục diện trận chiến thật không khó để tưởng tượng.
Lão già lưng gù không địch lại, bị Triệu Bân áp chế bằng Đấu Chiến Thánh Pháp.
Tuy ông ta thành thạo thuật Áp Tinh âm nhân, nhưng muốn cùng võ tu đối chiến thì vẫn còn thiếu một chút.
Hơn nữa, Triệu Bân là giỏi nhất trong việc đánh cận chiến.
Chiêu thức của hắn huyền ảo khó lường, Đấu Chiến Thánh Pháp đánh lão già càng lúc càng lui về sau, đứng cũng không vững, nói không ngoa, ông ta còn không kịp lấy hơi để thở, một tên cụt tay cảnh giới Chân Linh sao có thể cận chiến bá đạo như vậy?
Tâm cảnh chiến đấu đạt đến bậc này, thì ít nhất phải là cảnh giới Huyền Dương mới đúng!
Ầm!
Sơn động sụp đổ, cát đá bay tứ tung.
Thật lâu cũng không có động tĩnh, Hắc Bạch Vô Thường nhìn nhau, đồng loạt bước lên phía trước.
Keng! Keng!
Bọn chúng vừa đến gần, thì liền có hai thanh kiếm phóng ra,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4474/chuong-222-duoc-ngay.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.