“Với tu vi của ngươi mà cũng muốn tiêu hủy thi thể cảnh giới Thiên Võ?”, Nguyệt Thần thẳng thừng nói: “Cho dù đối phương có đứng yên cho ngươi đánh, thì ngươi có đánh ròng rã ba năm, năm năm cũng không có kết quả gì”.
“Cái ví dụ này thật trừu tượng”.
Triệu Bân ho khan một tiếng, tiếp tục an phận vẽ bùa.
Đúng là hắn đánh không lại thi thể cảnh giới Thiên Võ, cho dù kéo ra một xe bùa nổ thì cũng không nổ tung nổi thi thể cảnh giới Thiên Võ.
Cảnh giới Chân Linh và cảnh giới Thiên Võ căn bản không ở cùng một thế giới, người thăng lên cảnh giới Thiên Võ cũng như đã lột xác thành tiên rồi.
Tay người phàm làm sao có thể động vào được xác tiên.
Chuyện này hắn sớm đã được lĩnh giáo qua, lần trước khi hắn cùng với tên mập đi nhầm vào trong phần mộ, hắn đã dùng nhiều bùa nổ ném về phía vua Âm Nguyệt như vậy, nhưng thậm chí còn không thể khiến cho thi thể của ông ta bị nhột.
Nói một cách dễ hiểu, cấp bậc của hắn vẫn còn quá thấp.
Hai người không nói thêm gì nữa, Nguyệt Thần cũng lười để ý Triệu Bân.
Triệu Bân khá chuyên tâm.
Hắn có thiên phú nghịch thiên, tốc độ vẽ bùa rất nhanh, hơn nữa còn đạt tiêu chuẩn.
Đương nhiên, sự tiêu hao sức lực cũng khá lớn.
Nếu hắn không có võ hồn cảnh giới Chân Linh thì hắn đã sớm kiệt sức rồi.
“Ngươi nói xem, Hồng Uyên có đến không?”
“Chuyện này có chút khó nghĩ,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4542/chuong-166-pha-do-nha.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.