*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhìn ánh mắt Nguyệt Thần nhìn hắn, hiển nhiên là hắn đã đọc ngược. Triệu Bân ho khan. Cái này cũng không trách hắn được. Muốn trách thì cũng phải trách cái vị chủ nhân của động phủ này, lại đi viết chữ lắt léo. . . nghịch ngợm. Triệu Bân đứng bất động. Đọc ngược. . . cảm thấy ớn lạnh. Mà đọc đúng thì cũng cảm thấy rất khiếp người. Động người chết. Vừa nghe tên là đã biết đây không phải là chỗ tốt đẹp gì, nói không chừng bước vào còn gặp nguy hiểm chết người. Nguyệt Thần không đáp lại, vậy tám chín phần là không có vấn đề gì. Triệu Bân thầm nghĩ, cho dù bước vào có gặp nguy hiểm thì chắc chắn cũng sẽ nằm trong giới hạn mà hắn có thể ứng phó được. Bấy lâu nay hắn vẫn rất hiểu cách làm việc của Nguyệt Thần. Đi sâu vào mới có mười mấy trượng, hắn liền thấy một cánh cổng đá cản đường, nhìn giữa cánh cổng đá có dán hai mảnh vải đan chéo lại, giống như dấu hiệu niêm phong của quan phủ. “Bùa chú phong ấn đặc biệt?” Nhìn một chút, hắn liền tháo nó ra. Ông! Đột nhiên, cánh cổng đá phát ra tiếng động, khiến cho hắn giật mình cả kinh, suýt nữa tè ra quần. Lạch cạch! Lạch cạch!
Triệu Bân bước tới, dấu niêm phong này rõ ràng rất không bình thường.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4753/chuong-391-sao-lai-khong-dat-theo-ong-ta-the.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.