Thằng nhóc tóc tím quát một câu rồi phun ra máu, thương tích của nó quá nặng.
“Tiết kiệm sức lực đi!”
Xích Yên liếc mắt nhìn nó, bây giờ chỉ có chạy trốn mới là thượng sách.
“Ta sợ là mình sắp ngã quỵ rồi, cô mau chạy đi”, đôi mắt của thằng nhóc tóc tím đã bắt đầu mờ đi, bước đi của nó đã trở nên loạng choạng, tốc độ chợt giảm mạnh, độc tố trên cánh tay của nó chắc chắn đã hướng thẳng về phía tâm mạch.
“Đúng là lắm lời vô nghĩa”.
Xích Yên vươn tay tóm lấy thằng nhóc tóc tím rồi cõng nó trên lưng.
Cũng may là thằng nhóc tóc tím có hình hài của trẻ con, chứ nếu ở hình hài bình thường đúng với tuổi thì sẽ càng khó khăn cho Xích Yên hơn.
Vào thời khắc mấu chốt thì cô ta vẫn rất trọng nghĩa khí.
“Buông ta ra đi! Nếu không thì không ai có thể chạy thoát!”
Thằng nhóc tóc tím dường như đã dùng hết sức lực còn lại để nói một câu cuối, sau đó nó ngay lập tức gục trên lưng của Xích Yên, thanh kiếm đã rơi khỏi tay nó, máu từ khóe miệng của nó cũng chảy ra không ngừng, nó đã chìm vào hôn mê.
Xích Yên không trả lời, cô ta kích hoạt cấm pháp khiến cho tốc độ tăng vọt.
Vèo! Vèo!
Hai kẻ đuổi giết phía sau lại càng nhanh hơn, đặc biệt là kẻ áo đen thứ nhất, tốc độ của kẻ đó hết sức kinh người, vừa chạy vừa đánh ra kiếm khí khiến cho rất nhiều cây cối bị chặt đứt, ngay cả một tảng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5302/chuong-919-den-som-khong-bang-dung-luc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.