“Không thể nào!”
Dưới địa cung, Triệu Bân đã đi vòng quanh tìm kiếm khắp nơi mấy lần rồi.
Đến tận bây giờ vẫn không tìm thấy kho báu của Thi Sơn.
Ít nhiều gì cũng là Địa Tạng tầng cao nhất, ẩn nấp ở Đại Hạ bao lâu như thế, không biết đã đào bao nhiêu ngôi mộ cổ rồi, bảo bối không biết bao nhiêu mà nói, lão ta cũng chẳng mang theo bên mình mãi được, mà cũng không mang được nhiều như thế, không phải ai cũng như hắn… Có được chiếc nhẫn ma với không gian khổng lồ, hơn nữa, trên người Thi Sơn cũng không thấy lá bùa trữ vật nào, thế thì Thi Sơn phải giấu tất cả bảo bối mình cướp được ở một nơi nào đó.
Trong đó có một phần chắc hẳn sẽ được cất ở đây.
Nghĩ thế, hắn lại tiếp tục tìm kiếm, đồng lực đã hồi phục được phần nào nên hắn dùng thiên nhãn để quan sát.
Suy cho cùng thì trời cũng chẳng phụ người có lòng, cuối cùng vẫn để hắn tìm thấy.
Thật sự có cơ quan, dưới địa cung vẫn còn một phòng nhỏ khác, mà Triệu Bân thì lại đang đứng trước cánh cửa đá dẫn vào trong, cửa đá đang khép kín, hắn liên tục chém hơn mười nhát kiếm vẫn không thể chém được, hay có thể nói là hắn cần phải mở được cơ quan.
Cái gọi là cơ quan đó nằm ngay bên cạnh cửa.
Nó chính là bát quái cửu cung, cực kỳ phức tạp, hắn cứ nhìn chằm chằm vào nó, cấu tạo của cơ quan này còn phức tạp hơn cả cơ quan của Linh Lung
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5410/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.