“Tiền cũng đã nhận được rồi, những chuyện khác ta không quan tâm”, Huyễn Mộng vui vẻ cười nói.
Sau đó cô ta còn nói thêm: “Nói dối trưởng bối là không tốt, chúng ta cũng có thể bớt thời gian tạo một đứa đó”.
Triệu Bân không nói gì, chỉ hít sâu một hơi.
Lúc này hắn thực sự có thôi thúc muốn bóp miệng Huyễn Mộng lại.
Cô ta thật xấu xa, chờ xem, thể nào cô ta cũng sẽ đem những chuyện nhảm nhí truyền đi khắp Thiên Tông, chẳng hạn như chuyện… hắn sắp được làm cha của con cô ta, biết đâu đêm nay lại có thêm người qua chỗ của hắn gửi tiền mừng.
“Chuyện lần trước nói với ngươi không cần vội trả lời”, Huyễn Mộng cười nói.
“Ta không nói chuyện với cô, ta muốn nói chuyện với hắn ta”, Triệu Bân đáp, hắn đang nói về Ma Tử, lần trước hắn vẫn còn đánh chưa đã, lần sau gặp lại hắn nhất định sẽ “nói chuyện” thật tốt với Ma Tử.
“Nói thì không sao, nhưng không thể đánh nhau nữa”, ánh mắt của Huyễn Mộng hết sức chân thành.
“Thiên hạ có nhiều cường giả như vậy, vì sao không tìm tới ta gây hấn, ta chỉ có cảnh giới Chân Linh mà thôi”, Triệu Bân nói.
“Bởi vì ngươi cùng với Ma Tử hợp lực với nhau mới có thể trở thành thiên hạ vô địch”.
“Nếu như ta đoạt được mắt của hắn ta thì ta cũng có thể trở thành thiên hạ vô địch”, Triệu Bân nhàn nhạt nói.
“Chuyện đó thì ta tin”, Huyễn Mộng mỉm cười rồi đứng dậy rời đi.
Có được
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5484/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.