“Vương Dương được truyền thừa Bất Diệt Ma Quân, là Thánh Tử Ma Quật, tốt nhất đừng trở thành kẻ thù với hắn ta, trong số những nhánh lớn của Ma Tộc thành Ma gia chúng ta là yếu nhất, những kẻ mạnh bắt tay với nhau mới là chuyện quan trọng”.
“Ma Quân đang muốn thâu tóm Ma gia chúng ta thì lấy đâu ra cái bắt tay đó?”, Ma Tử thản nhiên nói: “Từ khi hắn cắn nuốt Ma đồng thì ta với hắn… Không thể đi chung một con đường nữa rồi”.
Người áo đen muốn nói lại thôi, chỉ biết thở dài trong lòng.
Ma Tử khẽ nhắm mắt, vứt bỏ tất cả mọi tạp niệm, chỉ khoanh chân chữa thương.
Đêm hôm đó, sóng ngầm dữ dội.
Ma gia có hành động, tình báo trải rộng bốn phương tám hướng được điều động, Ma Tử ra lệnh điều tra tộc xác chết, tất cả cứ điểm trong Đại Hạ, có bao nhiêu tính bấy nhiêu, phải tìm ra bằng hết.
Ma gia chơi không lại tộc xác chết thì mượn tay Đại Hạ và Thiên Tông, giết sạch.
Nếu Thi Sơn còn sống, không biết lão ta sẽ nghĩ gì.
Bắt Thánh Tử Ma gia lại gieo cho tộc xác chết một mầm tai vạ, dù không bị Triệu Bân giết chết thì cũng sẽ bị tộc xác chết cho một chưởng, đã bảo là làm gì cũng khe khẽ thôi, lão ta lại nhảy tưng tưng lên thế, kế hoạch bao nhiêu năm, nếu lần này bị Đại Hạ cho một cái tội nào đó để gánh thì thương vong sẽ thảm thiết biết bao nhiêu.
Éc!
Đại Bằng cánh vàng như một vệt sáng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5436/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.