Phụt!
Sự im lặng bị phá vỡ bởi tiếng phụt máu của Bát Nhã.
Không những bị đánh bại, lúc này cô ta còn đang hết sức hỗn loạn.
Cô ta đã phải dốc hết sức thỉnh ra kim thân Phật gia, nhưng chẳng những không thể bắt được một tên tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh mà kim thân Phật gia còn bị chính tên tiểu võ tu đó đánh cho ngã gục, khiến cho ngay cả cô ta cũng bị phản phệ dữ dội, sinh ra nội thương nghiêm trọng, kim thân Phật gia của cô ta vất vả lắm mới có thể luyện ra được thì bây giờ đã phải tu luyện lại từ đầu.
Trong trận chiến này, cô ta đã thua hết sức thê thảm.
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, bây giờ cô ta mới có thể hiểu được đạo lý này.
Cô ta không thể không tự cười nhạo chính mình, khí thế của cô ta lúc khai chiến cao bao nhiêu thì giờ phút này cô ta lại càng cảm thấy nhục nhã bấy nhiêu, hắn chỉ mới có cảnh giới Chân Linh mà đã có thể đả thương cô ta nghiêm trọng như vậy, nếu như hắn có cảnh giới ngang bằng với cô ta thì chẳng phải kết cục của cô ta sẽ còn thảm hại hơn hay sao.
“Mới vừa rồi ai bảo sẽ đổi họ đấy nhỉ?”, Tô Vũ ngoáy ngoáy lỗ tai nói.
“Mới vừa rồi ai bảo sẽ ăn bàn đấy nhỉ?”, Kiếm Nam cũng ngoáy ngoáy lỗ mũi nói.
“Mới vừa rồi… ai bảo sẽ chém đứt thằng em đấy nhỉ?”, hai người lại đồng thanh nói.
Những lời này vừa nói ra
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5445/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.