Chương 1150:
Mấy kẻ có tài năng thiên bẩm nghịch thiên học cái gì cũng nhanh, hắn đã học được kha khá chiêu thức của Lâm Tà và Doãn Hồn, tất nhiên đó đều là những thứ da lông, nếu muốn nắm được chân lý thì cần thêm rất nhiều thời gian tìm hiểu, cũng như biến chuyển từ hàn băng trận đến thiên lôi trận, trải qua nhiều lần gọt giũa mới có sức mạnh ngày hôm nay.
“Lão Trần, còn hàng không”, lão đạo Âu Dương chọc chọc lão Trần Huyền.
“Có, tất nhiên là có”.
Lão Trần Huyền lén đưa cho lão đạo Âu Dương bùa trữ vật.
Triệu Bân liếc nhìn, thấy rất rõ ràng trong bùa trữ vật đó chính là một bộ xuân cung đồ.
Hơn nữa còn là quyển hắn bán cho lão Trần Huyền, một bộ năm ngàn lượng.
“Bộ này hay này”, lão đạo Âu Dương nhận lấy, tiện tay nhét vào ngực.
Xong việc, lão ta mới đưa cho lão Trần Huyền một cọc ngân phiếu, trông độ dày có vẻ là 1 vạn lượng.
Triệu Bân nhíu mày.
Hắn bán cho lão Trần Huyền với giá năm ngàn lượng, qua tay ông ta lại lên tận một vạn lượng!
Nếu có râu chữ bát ở đây chắc cũng sẽ liếc lé cả mắt.
Lão tử bán một trăm lượng, qua tay ngươi lại đôn giá lên năm mươi lần.
“Mấy thứ đó đáng giá đến thế à!”
Triệu Bân sờ cằm nhìn lão Trần Huyền, đúng là một lão già gian thương.
Hắn lại nhìn sang lão đạo Ân Dương.
Nếu biết sư bá cũng thích mấy thứ này thì đệ tử đã chẳng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5536/chuong-1308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.