Sắc mặt của Đường Hạo tối sầm lại.
Hắn ta dù sao cũng là thiếu chủ Đường Môn, trong nháy mắt lại trở thành một quả hồng mềm.
Nghĩ đến đây, hắn ta lại liếc nhìn Triệu Bân, gương mặt càng lúc càng đen lại.
Nhưng không ngờ hắn ta đã gặp may mắn thêm lần nữa.
Khi tấm ngọc bài được rút ra thì ngay cả hắn ta cũng phải sửng sốt hồi lâu.
“Lại là ngọc bài vượt vòng?”
Mấy trưởng lão và đệ tử đứng bên dưới nhìn thấy vậy thì khóe miệng đều giật giật.
Từ khi Thiên Tông bắt đầu tổ chức tỷ thí tân tông cho tới nay thì Đường Hạo là người đầu tiên liên tiếp rút được hai tấm ngọc bài vượt vòng, hắn ta đã bị đánh tàn phế nhưng không ngờ vẫn còn may mắn như vậy.
“Thực lực mạnh cỡ nào cũng không bằng rút được ngọc bài tốt”, lão Trần Huyền tặc lưỡi, liếc mắt nhìn những người khác, những người đó đều đã đánh cược Đường Hạo thua.
“Cái ngày quái quỷ gì vậy?”
Có không ít người văng tục, hùng hùng hổ hổ không dứt.
Khi cược Đường Hạo thắng thì hắn ta thua.
Khi cược Đường Hạo thua thì hắn ta lại thắng.
Trước sau thua trắng hai trận cược, mất hơn mười mấy vạn lượng!
“Ngươi… có vẻ như là không may mắn cho lắm”, Dương Phong liếc nhìn Triệu Bân nói.
Đám người Tô Vũ cũng ho khan, Mục Thanh Hàn thì khẽ xoa xoa ấn đường.
Bọn họ làm như vậy là bởi vì Triệu Bân đã rút thăm trúng Man Đằng to con!
“Thật là nhàm chán”.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5542/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.