“Nếu là nữ đệ tử thì ngươi cũng đập người ta kiểu đó sao?”, lão Trần Huyền cau mày hỏi.
“Ta cũng có sĩ diện chứ”, Triệu Bân hít sâu một hơi rồi nói.
Nếu như hắn dám đập nữ đệ tử kiểu đó thì Vân Yên chắc chắn sẽ đánh hắn tàn phế.
Cho nên mới nói, muốn đập người thì cũng phải nhìn đối thủ là ai, nam thì không thể tha, nhưng nữ thì… thôi vậy.
Lão Trần Huyền cuối cùng cũng không trừng mắt nhìn hắn nữa.
Nói thực ra thì ông ta cũng không tin, cái tên Cơ Ngân này có quá nhiều thủ đoạn.
Có khi lúc đánh với nữ đệ tử thì hắn lại rút ra một đoạn côn cũng không chừng.
“Cô còn chạy?”
Nữ đệ tử áo xanh khẽ quát lên giận dữ, cuối cùng cô ta cũng đã bắt được nữ đệ tử áo tím, vừa bắt được thì cô ta liền không nhiều lời, ngay lập tức tung chiêu, nữ đệ tử áo tím bị trúng đòn bất ngờ liền ngã khỏi đài chiến đấu.
“Sư phụ, đệ tử đã cố gắng hết sức rồi”.
Nữ đệ tử áo tím ho khan một tiếng nói, bộ dạng hết sức chật vật.
Sư phụ của cô ta không đáp, chỉ tập trung trị thương cho Mặc Đao.
Vèo! Vèo!
Trận hồi sinh thứ ba, hai đệ tử lên đài.
Một thiếu niên tóc trắng, một thanh niên tóc đỏ.
Hai người này cũng không tệ, vừa nhảy lên đài đã không nhiều lời vô nghĩa, bắt đầu trận chiến ngay lập tức, kiếm khí va chạm leng keng không ngừng, một bên khí huyết mãnh liệt một
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5554/chuong-1370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.