Đất đá vẫn không ngừng văng tung tóe, lực chấn động vẫn càn quét bốn phương khiến khán giả đều phải rút lui, ngay cả Sở Vô Sương cũng không ngoại lệ, trong phạm vi mấy ngàn trượng bên trong ngoại trừ Cơ Ngân thì không còn ai dám đứng, đài chiến đấu lúc này đã trở thành một phế tích.
“Thật… thú vật quá!”, khán giả đứng từ xa theo dõi đều tặc lưỡi.
Đứng từ xa cũng có thể thấy con thỏ nhỏ Triệu Bân đúng là trời sinh siêu phàm, còn có thể kéo ra và đập cả một vị Phật khổng lồ xuống đài chiến đấu, mỗi một cú đập đều gây ra chấn động tứ phương, làm nghiêng trời lệch đất.
Hắn vẫn là kẻ biết giữ võ đức.
Ít nhất thì lúc này hắn không hề đập Bát Nhã mà chỉ đang đập kim thân Phật gia thôi.
“Hắn là cái loại quái thai gì vậy”, đám đệ tử bình thường luôn cao ngạo mà bây giờ cũng phải run sợ.
Một vị Phật khổng lồ đến như vậy, uy thế khiến cho tất cả bọn họ đều sợ hãi sững người, nhưng Cơ Ngân lại có thể đập vị Phật đó xuống đài không thương tiếc.
“Chẳng lẽ hắn có thể quật ngã tất cả mọi thứ hay sao?”, có rất nhiều người cảm thấy kinh hãi.
Nhìn thấy cảnh này thì mọi người mới nhận ra việc các đệ tử khác bị Cơ Ngân đập cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Tóm lấy một vị Phật khổng lồ và đập xuống đài liên tục, đây mà là chuyện có thật trên đời hay sao?
“Sở Lam, ngươi đã tìm về cho Thiên Tông một
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5576/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.