Có sấm sét kết hợp với thú hỏa, tốc độ tôi luyện nhanh hơn rất nhiều.
Trong lúc ấy, hắn có liếc qua Nguyệt Thần, xác nhận là cô ta đang ngủ say, không chút động tĩnh.
“Khi nào cô mới tỉnh đây!”
Triệu Bân thu mắt, còn chờ Tú Nhi đưa ta đi bay nữa chứ?
Trong lúc này, một đao một kiếm đã luyện thành.
Nói là luyện thành, không bằng nói tẩy hết được tạp chất rồi luyện hóa một lần.
Nhưng như vậy cũng đã đủ.
Thu thập cửa hàng binh khí Liễu gia cũng chẳng cần dùng đến luyện khí sư đâu.
Ừm?
Triệu Bân thu mắt, liếc về phía trên, có tiếng gạch ngói di chuyển.
Rõ ràng là trên nóc nhà có người.
Nửa đêm nửa hôm, chạy lên nóc nhà người ta, không phải trộm thì là do thám.
Hắn đã quen rồi.
Từ khi cửa hàng binh khí Triệu gia có thượng phẩm, cứ mấy hôm là có người đến “thăm thú”, toàn vào nửa đêm.
Không cần hỏi cũng biết là thám tử Liễu Thương Hải phái đi.
Chuyện nằm trong dự liệu của hắn là, nếu mà là Liễu Thương Hải thì chạy sẽ càng chăm chỉ.
“Ngươi, xuống đi”, bên ngoài có tiếng thét.
Lỗ Mãng cũng nhận ra được thám tử, bèn cầm đao đầu quỷ hô hoán trong viện.
Đừng coi thường gã, bình thường nói to thế thôi chứ rất tinh tế.
Tiêu tiền của người ta thì gã cũng phải cống hiến hết sức chứ.
“Chạy à, chạy đi đâu!”
Không chỉ có một mình Lỗ Mãng hét lớn, còn cả mấy thị vệ khác cũng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4380/chuong-106-tinh-toan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.