*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Người đi đường liếc mắt hóng chuyện, thấy mười mấy chiếc xe ngựa đỗ bên ngoài cửa hàng binh khí Liễu gia, lúc này họ đang chất binh khí lên xe, xe nào cũng đầy ăm ắp. “Hai nhà này thú vị đấy nhỉ”. Người đi đường lầm bầm nói, mấy ngày trước Liễu gia điên cuồng mua vào, Triệu gia điên cuồng bán ra, bây giờ vai vế thay đổi, Triệu gia điên cuồng mua vào, Liễu gia điên loạn bán ra. “Chiến tranh thương mại, đây đúng là một trận chiến thương mại”. Người tinh mắt nhìn liếc qua là biết ngay phương thức mà hai nhà âm thầm đấu đá nhau! “Chắc chắn là người do cửa hàng binh khí Triệu gia phái đến”. Vương Đức “hừ” một tiếng, thần thái của lão ta khác nào tự nhận mình liệu sự như thần. “Cần ngươi phải nói chắc?” “Để cho Triệu gia được hời như vậy hả?”
Chát!
Tiếng roi ngựa vang lên, mười mấy chiếc xe chở đầy binh khí đồng loạt khởi hành, quả thực dọn sạch cửa hàng binh khí Liễu gia chỉ trong một loáng, không chừa lại món nào.
Liễu Thương Hải mắng ầm lên, lão ta nghĩ được chiêu lũng đoạn, Triệu Bân không nghĩ được chắc? Bán ra với giá năm mươi lượng một món binh khí, mua vào với giá ba mươi lượng, tính thế nào cũng không lỗ.
“Tiền trang, bổn tiệm, các cửa hàng khác và các gia tộc lớn đang đòi tiền ông đây, ta còn làm gì được?”, Liễu
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4437/chuong-48-cong-phap-khuyet-thieu.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.