Thành Vong Cổ về đêm vô cùng phồn hoa náo nhiệt.
Đêm nay còn đặc biệt sôi động hơn nữa.
Cuộc đấu giá kéo dài một ngày cuối cùng cũng đã kết thúc, người từ trong Đấu Giá các tràn ra phố, nhưng thứ tràn ra phố không chỉ là dòng người, mà còn là một huyền thoại.
“Lần đấu giá này thật không uổng công”.
“Sao vậy, có món bảo bối lớn nào được bán ra sao?”
“Bảo bối thì cũng có rất nhiều, nhưng điều khiến cho người ta lóa mắt nhất lại chính là một tên thần gài bẫy”.
“Thần! gài bẫy?”
“Ngươi chưa thấy đâu, chỉ một tên thần gài bẫy đã có thể khiến cho con em các gia tộc lớn phải te tua, món đấu giá cuối cùng còn bị hắn nâng giá lên tới hai trăm vạn lượng”.
“Hai trăm vạn lượng? Con mợ nó điên rồi sao?”
“Mấy gia tộc lớn đó cũng thật thảm, ngàn dặm chạy tới đây, lại gặp Vọng Nguyệt Lâu bị nổ, bị phủ thành chủ làm thịt, bị Đấu Giá các gài bẫy, người bình thường làm gì mà chịu nổi đả kích dồn dập như thế”.
“Đám thích khoe mẽ thì sẽ bị trời đánh thôi”.
Trên những con phố, ngõ hẻm, quán trà, quán rượu, lời bàn tán vang lên không dứt, có vô số người gác chân lên ghế kể chuyện, khua chân múa tay, phun nước miếng khắp trời, cũng có rất nhiều thính giả vây quanh, lắng nghe chăm chú, hai mắt như phát sáng.
Được nhắc đến nhiều nhất vẫn là thần gài bẫy.
Cho đến bây giờ cũng chưa có ai biết được thân phận của hắn, chỉ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4444/chuong-49-tu-khong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.