*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bên trong rừng núi âm u. Triệu Bân và Ngưu Oanh một trước một sau, thẳng đường đi về phía trước. Vào ban đêm, chướng khí khá mạnh. Triệu Bân rất tự giác, bề ngoài làm như không có chuyện gì xảy ra, nhưng bên trong tay áo đã âm thầm kết pháp quyết. Đột nhiên, gió hú điên cuồng. Chướng khí nồng nặc bị thổi bay tan tác, tạo thành những đốm sáng vàng rũ xuống. Đây là thuật độn gió, thuật độn gió đơn giản nhất. Gọi là đơn giản nhất vì thi triển nó thậm chí không cần phải niệm chú, chỉ cần thủ khí kết pháp quyết cho tốt, hiện tại đạo hạnh của hắn vẫn còn thấp, nếu đạo hạnh của hắn đạt tới đỉnh phong theo năm tháng, thì thuật độn gió này của hắn nói không chừng còn có thể cuốn bay một ngọn núi. Suy cho cùng, vẫn phải xem tự thân hắn sẽ phát triển như thế nào. Bây giờ có thể dùng để thổi bay chướng khí là tốt rồi. Ngưu Oanh quay lại nói: “Ngươi có vẻ rất hứng thú với mấy thứ bàng môn tà đạo hả!” Triệu Bân cười nói, ấn quyết lại biến đổi, hình thành một quả cầu lửa giữa không trung để chiếu sáng. Không cần phải nói, đó chính là thuật độn lửa. Cũng giống như thuật độn gió, đây cũng là trình độ cơ bản nhất,
“Không có chuyện gì để làm, lấy nó ra làm thú vui cũng không tệ”.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4503/chuong-171-lieu-gia-khong-co-nguoi-con-re-nhu-no.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.