Triệu Bân ôm ngực, cảm thấy hết sức đau lòng.
Hắn cố gắng lắm mới có thể bức Ma Tử đến đường cùng, nhưng kết quả hắn ta vẫn có thể bốc hơi đi mất, sau này e rằng khó có thể gây uy hiếp lớn cho hắn ta thêm lần nữa.
Cường giả của Ma gia cũng rất đông, nếu như trở thành mục tiêu của Ma gia thì sẽ rất bất lợi, chắc chắn hắn sẽ lâm vào tình cảnh ăn không ngon ngủ không yên.
Sau khi tìm kiếm hồi lâu thì hắn mới trở về địa cung.
Đã là căn cứ của Thi Sơn thì chắc chắn phải có cất giấu bảo bối.
Hắn thu dọn xác của Thi Sơn sau đó lục tung địa cung, tìm kiếm cơ quan được giấu kín.
Phụt!
Ma Tử đã xuất hiện trở lại trong một sơn cốc, hắn ta vẫn đang ôm chặt cánh tay bị thương và loạng choạng bỏ chạy, trong lúc bỏ chạy thì hắn ta cũng không ngừng nôn ra máu, bộ dạng của hắn ta lúc này trông hết sức chật vật.
“Hay lắm Cơ Ngân, ngươi thật sự có bản lĩnh”.
Ma Tử thở hổn hển, hắn ta có thể chạy trốn tới đây đã là may mắn lắm rồi.
Trên toàn Đại Hạ, hậu bối có thể khiến cho hắn ta khen ngợi cũng không nhiều, trong đó có Sở Vô Sương của Thiên Tông.
Bây giờ lại có thêm một Cơ Ngân.
Vèo! Vèo!
Trong sơn cốc không ngừng phát ra tiếng gió, sau đó liền xuất hiện mấy thân ảnh lướt tới.
Nghe thấy động tĩnh, Ma Tử vội vàng rút kiếm.
Nhìn thấy rõ người
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5403/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.