Đúng lúc này Mặc Đao cũng đã phá vỡ hết phong ấn dây xích băng, vung tay chém ra một đao.
Một chiêu này đã khiến cho cả hai đều bị chấn lui, kiếm khí và đao khí va chạm tạo ra những vòng sáng chói mắt càn quét bốn phía.
Trong nháy mắt, cả hai người lại tiếp tục lao vào nhau.
Một bên cầm kiếm Âm Băng, thân pháp nhẹ nhàng uyển chuyển, kiếm pháp quỷ dị khó lường, mỗi lần ra tay đều bộc phát ra khí tức lạnh giá bức người.
Một bên cầm thanh đao đen lớn, khí tức cuồng nộ, đao pháp nghiền nát, mỗi một đao chém ra đều có thể nói là tinh tuyệt.
Đao kiếm liên tục va chạm, phát ra những thanh âm hết sức chói tai.
“Hay lắm”.
Dưới đài, khán giả liên tục vỗ tay hoan hô.
Đừng nói tới đệ tử, ngay cả các trưởng lão cũng đều trợn mắt há hốc mồm, hai tiểu bối này đều là những nhân tài có một không hai, hiện tại đang dốc toàn lực chiến đấu, có thể nói là ngang tài ngang sức, đúng là xuất sắc.
“Ngươi nói… ai sẽ thắng?”, Tô Vũ vừa mài đao vừa hỏi.
“Ta thấy dành thời gian đó để mài đao thì tốt hơn”, Kiếm Nam trả lời, hắn ta cũng đang ngồi xổm để mài đao.
Hai cái tên này rất có ý tứ, một bên mài đao một bên theo dõi trận chiến để tranh thủ thời gian… còn có thể liếc mắt canh chừng Man Đằng, sau khi trận chiến kết thúc thì thằng em của cái tên nhóc to con kia… sẽ được nấu lên ngay!
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5454/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.